|
This is a machine translation made by Google Translate and has not been checked. There may be errors in the text. On the right, there are more links to translations made by Google Translate. In addition, you can read other articles in your own language when you go to my English website (Jari's writings), select an article there and transfer its web address to Google Translate (https://translate.google.com/?sl=en&tl=fi&op=websites).
Những tiết lộ và cuộc đời của Muhammad
Những điều mặc khải mà Muhammad nhận được từ nguồn nào? Họ có đến từ Chúa hay không? Tại sao thành quả của cuộc đời Muhammad không thể được coi là tốt?
Người quan trọng nhất trong đạo Hồi là nhà tiên tri Muhammad. Ông được coi là con dấu của các nhà tiên tri (33:40) và được đánh giá cao hơn bất kỳ ai khác. Mặc dù người Hồi giáo công nhận nhiều nhà tiên tri khác như Nô-ê, Áp-ra-ham, Môi-se và Chúa Giê-su, nhưng Muhammad là số một trong danh sách của họ. Nó cũng được thể hiện trong Kinh Tin kính, trong đó nói rằng, "Không có Chúa nào khác ngoài Allah và Muhammad là nhà tiên tri của Ngài." Trong những ḍng tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu nghiên cứu những điều mặc khải mà Muhammad đă nhận được và cuộc đời của ông. V́ khi thẩm quyền của Hồi giáo và kinh Koran chủ yếu dựa vào những điều mặc khải của Muhammad và tính cách của ông, vấn đề này không thể bị lăng quên. Hồi giáo gắn bó chặt chẽ với con người của Muhammad. Không có anh ta, toàn bộ đức tin của đạo Hồi ở dạng hiện tại chắc chắn sẽ không tồn tại. Do đó, điều quan trọng là bạn phải làm quen với cuộc đời của Muhammad. Chúng tôi sẽ sử dụng kinh Koran và các nguồn Hồi giáo khác để hỗ trợ cho nghiên cứu này v́ chính người Hồi giáo đánh giá cao chúng và v́ chúng nói rất nhiều về Muhammad.
THIÊN THẦN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI GABRIEL CÓ THỰC SỰ XUẤT HIỆN VỚI MUHAMMAD KHÔNG ? Một niềm tin chung trong Hồi giáo là Muhammad đă nhận được sự mặc khải của ḿnh từ thiên thần Gabriel (Jibril) của Chúa. Lúc đầu, bản thân Muhammad không thể nhận ra những ǵ xuất hiện với ḿnh, nhưng chỉ sau đó, anh ta mới bắt đầu coi thiên thần Gabriel là nguồn gốc của những điều mặc khải. Khái niệm này đă trở nên vững chắc trong thế giới Hồi giáo.Tuy nhiên, có một truyền thống Hồi giáo (được ghi lại bởi Ibn Sa'd) rằng một thiên thần tên là Serafiel lần đầu tiên xuất hiện với Muhammad và Gabriel đă không đến cho đến ba năm sau. Nhiều người đàn ông có học đă muốn phủ nhận truyền thống này; họ tin rằng thiên thần duy nhất hiện ra với Muhammad là Gabriel. Chương 2 của kinh Koran đề cập đến Gabriel:Nói O Muhammad: "Bất cứ ai là kẻ thù của Jibra'el (Gabriel) nên biết rằng anh ta đă tiết lộ Qur'an này cho trái tim của bạn theo mệnh lệnh của Allah, điều này xác nhận kinh sách trước đó, và là một hướng dẫn và tin tốt cho các tín đồ. Hăy để họ biết rằng bất cứ ai là kẻ thù của Allah, các thiên thần của Ngài, các Sứ giả của Ngài, Jibra'el (Gabriel) và Mika' el (Michael); Allah là kẻ thù của những kẻ không có đức tin như vậy. (2:97,98)
Mâu thuẫn với Kinh Thánh . Khi người Hồi giáo tin rằng Muhammad đă tiếp xúc với thiên thần Gabriel, người đă truyền kinh Koran cho Muhammad, thiên thần cùng tên Gabriel cũng xuất hiện trong Kinh thánh. Tuy nhiên, có một sự khác biệt rơ ràng giữa Gabriel trong Kinh thánh và sinh vật xuất hiện với Muhammad. Điều này có thể được nh́n thấy từ Kinh thánh, khi thiên thần Gabriel thừa nhận Chúa Giêsu là Con của Đấng tối cao, hay Con của Chúa, nhưng trong kinh Koran, điều tương tự bị cấm. Nếu chúng ta rút ra kết luận từ những lần hiện ra này, chắc chắn nó không thể là cùng một thực thể. Sinh vật xuất hiện với Muhammad phải là một sinh vật khác với Gabriel được đề cập trong Kinh thánh.
kinh Koran
Hỡi Tiên tri hăy nói với các Cơ đốc nhân : "Nếu Đấng Từ bi (Allah) có một đứa con trai, tôi sẽ là người đầu tiên tôn thờ nó. (43:81)
Hỡi người của sách! Đừng vi phạm các giới hạn của tôn giáo của bạn. Không nói ǵ ngoài Sự thật về Allah. Đấng cứu thế, Chúa Giêsu , con trai của Mary không ǵ khác hơn là một Sứ giả của Allah và Lời của Ngài "Hăy là" mà Ngài đă ban cho Mary và một Thần linh từ Ngài mang h́nh dạng của một đứa trẻ trong bụng mẹ . V́ vậy, hăy tin vào Allah và các Sứ giả của Ngài và đừng nói: "Chúa Ba Ngôi". Đừng nói thế nữa, điều đó tốt hơn cho bạn. Allah chỉ là một vị thần duy nhất. Ngài vượt xa nhu cầu có con trai! Tất cả những điều đó thuộc về Ngài ở trên các tầng trời và trái đất, chỉ một ḿnh Allah là đủ để bảo vệ (4:171)
Đó là Chúa Giê-xu, con trai của Ma-ri, và đây là lời xác thực về Ngài mà họ đang nghi ngờ. Thật không phù hợp với sự uy nghiêm của Allah khi chính Ngài sinh ra một đứa con trai! Anh ấy vượt xa điều này; v́ khi Ngài quyết định một vấn đề, Ngài chỉ cần nói: "Hăy là" và đó là. (19:34,35)
kinh thánh
- (Lu-ca 1:26-35) Vào tháng thứ sáu, thiên sứ Gáp-ri-ên được Đức Chúa Trời sai đến một thành xứ Ga-li-lê, tên là Na-xa-rét, 27 Với một trinh nữ đă đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít; và trinh nữ tên là Mary. 28 Thiên sứ vào gặp bà và nói: "Kính mừng bà là kẻ được sủng ái , Đức Chúa ở cùng bà: bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ." 29 Vừa thấy Ngài, lời Ngài nói, nàng bối rối, nghĩ không biết phải chào như thế nào. 30 Và thiên thần nói với cô ấy, Mary đừng sợ, v́ bạn đă t́m được ân nghĩa với Thiên Chúa. 31 Và này, bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là JESUS . 32 Người sẽ trở nên vĩ đại, và sẽ được gọi là Con của Đấng Tối Cao ; và Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi vua Đavít, tổ phụ Người: 33 Và Ngài sẽ trị v́ đời đời nhà Gia-cốp; và vương quốc của Ngài sẽ không có hồi kết . 34 Bấy giờ Ma-ri thưa với thiên sứ rằng: Việc ấy sẽ xảy ra thể nào , v́ tôi không biết đến người nam? 35 Và thiên thần đă trả lời và nói với cô ấy, Đức Thánh Linh sẽ đến với bạn, và quyền năng của Đấng tối cao sẽ bao trùm bạn: do đó , vật thánh sẽ được sinh ra bởi bạn sẽ được gọi là Con Thiên Chúa .
Muhammad nghi ngờ và sợ rằng ḿnh bị ám . Một lư do để nghi ngờ danh tính của thiên thần Gabriel với tư cách là người đưa ra những lần hiện ra của Muhammad là chính Muhammad cũng nghi ngờ những lần hiện ra và sợ rằng ḿnh bị điên. Đây là những ǵ Qur'an nói về một vài nơi. Sinh vật xuất hiện trước Muhammad phải thuyết phục anh ta rằng điều này không đúng.
Nếu bạn nghi ngờ về những ǵ Chúng tôi đă tiết lộ cho bạn , hăy hỏi những người đă đọc Sách trước bạn. Trên thực tế, sự thật đă thực sự đến với bạn từ Rabb của bạn: do đó, đừng thuộc về những người nghi ngờ, và đừng tham gia cùng những người phủ nhận những điều mặc khải của Allah; nếu không bạn sẽ trở thành một trong những người thua cuộc. (10:94,95)
Ni cô. Bởi cây bút và những ǵ họ viết. Nhờ ân sủng của Chúa của bạn, bạn không phải là Người điên , và bạn sẽ có phần thưởng vô tận. Bạn là nhân vật cao quư nhất. Bạn sẽ sớm thấy - như họ sẽ thấy - ai trong số các bạn bị điên. Chắc chắn Thượng Đế của bạn là Đấng biết rơ những ai đi lạc khỏi Con đường của Ngài, cũng như Ngài biết rơ nhất những ai được hướng dẫn đúng đắn. V́ vậy, không nhường cho những người không tin tưởng. Họ muốn bạn thỏa hiệp một chút, v́ vậy họ cũng sẽ thỏa hiệp. (68:1-9)
V́ vậy, hỡi Tiên tri, hăy tiếp tục sứ mệnh khuyên nhủ của ḿnh. Nhờ ân sủng của Chúa của bạn, bạn không phải là một thầy bói cũng không phải là một kẻ điên . Họ có nói: "Ông ấy chỉ là một nhà thơ! Chúng tôi đang chờ đợi một điều không may nào đó ập đến với ông ấy. (52:29,30)
Sự nghi ngờ tương tự mà Muhammad dành cho chính ḿnh cũng xuất hiện ở những người khác. Kinh Koran kể về việc một số người coi Muhammad như một kẻ điên, một nhà thơ bị quỷ ám, một pháp sư dối trá, hoặc họ cho rằng ông đă tự ḿnh phát minh ra mọi thứ:
Họ nói: "Hỡi người mà lời nhắc nhở (Kinh Qur'an) đang được tiết lộ cho bạn! Bạn chắc chắn bị điên rồi . (15:6)
Nhưng làm thế nào việc chấp nhận Thông Điệp của Chúng Ta vào thời điểm đó có thể mang lại lợi ích cho họ? Một Sứ giả (Muhammad) , người đă làm sáng tỏ mọi việc, đă đến với họ nhưng họ từ chối anh ta, nói rằng: " Anh ta là một kẻ điên, được người khác dạy dỗ !" (44:13,14)
Những người không có đức tin gần như sẽ làm bạn hoa cả mắt khi họ nghe những điều mặc khải của Chúng Ta (Kinh Qur'an) , và nói: " Ông ta (Muhammad) chắc chắn là điên rồi ." (68:51)
Hỡi người dân Mecca! Bạn đồng hành của bạn đă không phát điên ; anh ấy (Muhammad) thực sự đă nh́n thấy anh ấy (Gabriel ) ở chân trời quang đăng và anh ấy không keo kiệt để giữ lại kiến thức về điều vô h́nh. Đây (Qur'an) không phải là lời của một Satan đáng nguyền rủa. (81:22-25)
v́ khi họ được bảo rằng: "Không có thần nào khác ngoài Allah," họ thường tự đắc và nói: "Cái ǵ! Chúng ta có nên từ bỏ các thần của ḿnh v́ một nhà thơ điên không ?" (37:35,36)
Họ tự hỏi rằng một Warner đă đến với họ từ giữa họ, và những người không tin nói: " Anh ta là một thầy phù thủy nói dối ! (38: 4)
Mọi người có thấy lạ không khi Chúng Ta đă tiết lộ ư chí của Ḿnh cho một người trong số họ, nói rằng: "Hăy cảnh báo nhân loại và báo tin mừng cho các Tín hữu rằng họ đang ở trên một vị trí vững chắc với Chúa của họ?" Những người không tin nói: " Người đàn ông này thực sự là một pháp sư rơ ràng !" (10:2)
Mọi người có nói: "Ông ấy (Muhammad) đă giả mạo nó không ?" Không! Đó là Sự thật từ Chúa của bạn, để bạn có thể cảnh báo những người mà không có Warner nào đến trước bạn: để họ có thể nhận được sự hướng dẫn. (32:3)
Chúng tôi chưa từng nghe điều ǵ như vậy từ bất kỳ ai thuộc dân tộc ngày sau (người Do Thái và Cơ đốc giáo) : đó chẳng qua là một sự bịa đặt . (38:7)
Ngoài việc nghi ngờ và sợ hăi mất đi sự tỉnh táo, Muhammad c̣n sợ rằng ḿnh đă bị khuất phục bởi một linh hồn xấu xa. Đoạn trích sau đây kể về những trải nghiệm của Muhammad, được đề cập trong các nguồn Hồi giáo. Những trích dẫn này có thể khiến người Hồi giáo xấu hổ, nhưng nếu chúng là sự thật th́ sao? Muhammad tin rằng ông đă nh́n thấy ma quỷ và ông nói về dzhinn, hay linh hồn ma quỷ. Anh ta không nghĩ rằng thiên thần xuất hiện với anh ta là một thiên thần tốt:
Khadidzha đưa Muhammad lên núi sống ẩn dật để ông nhận được khải tượng từ Chúa. Một ngày nọ, Muhammad từ trên núi đi xuống và khóc. Một cái ǵ đó trào ra khỏi miệng anh. Mắt anh đỏ hoe. Khadidzha hỏi: "Chuyện ǵ đă xảy ra với bạn vậy?" Muhammad nói: "Tôi đă nh́n thấy ma quỷ và bị ám bởi một jinn [linh hồn ma quỷ]." Muhammad thừa nhận điều đó. Vấn đề này cũng được ghi trong tiểu sử của ông do Al Halabi viết (1 tập, trang 227). Nhưng Khadidzha nói với Muhammad, "Đừng nói vậy. Khi bạn nh́n thấy lại sinh vật mà bạn gọi là ác quỷ, hăy nói cho tôi biết và tôi sẽ kiểm tra nó." Khi Muhammad nh́n thấy sinh vật một lần nữa, ông nói với vợ ḿnh: "Này, nó đây rồi." Sau đó, Khadidzha để lộ đùi trái và yêu cầu Muhammad ngồi lên đó. Khadija nghĩ rằng nếu sinh vật đó là một thiên thần, nó sẽ xấu hổ khi nh́n thấy đùi của một người phụ nữ và sẽ bay đi. Khadidzha nói: "Bạn có thấy anh ấy không?" Muhammad trả lời, "Có." Người phụ nữ để lộ đùi phải và hỏi: "Bạn có thấy anh ấy không?" "Vâng," Muhammad trả lời. Khadidzha ôm Muhammad vào ḷng và hỏi: "Bạn có thấy điều đó không?" "Vâng," Muhammad trả lời. Sau đó, Khadidzha lộ mặt và hỏi lại liệu Muhammad có thể nh́n thấy sinh vật đó không. Muhammad nói, "Không, nó chạy mất rồi." Khadidzha hét lên: "Này, đây là thiên thần chứ không phải ác quỷ!" Tại sao? V́ sinh vật xấu hổ về khuôn mặt của Khadidzha? Tôi hỏi những người Hồi giáo trên TV: Loại thiên thần nào sẽ xấu hổ khi nh́n vào khuôn mặt của một người phụ nữ mà không phải khi nh́n vào những nơi kín đáo của cô ấy? Điều này được viết trong sách Hồi giáo. Bằng chứng là ở đó. Và Muhammad thú nhận rằng đó là ma quỷ. (1)
Câu chuyện Hồi giáo truyền thống dường như gợi ư rằng Muhammad chịu ảnh hưởng của một linh hồn xấu xa. Trong câu chuyện đó, chúng ta được biết rằng Muhammad đă cầu xin sự tha thứ cho tội lỗi của ḿnh và giải thoát khỏi những linh hồn xấu xa. Những truyền thống như vậy chỉ ra rằng Muhammad không hoàn hảo như những người khác và anh ta nghi ngờ mối liên hệ của ḿnh với linh hồn ma quỷ. Có phải sinh vật, người nói rằng anh ta là Gabriel, là một linh hồn xấu xa như vậy?
Al Hadis, tập. 3, tr. 786 Abu Azer al Anmari kể như sau: Khi nhà tiên tri đi ngủ, ông nói, Nhân danh Allah, tôi nằm xuống nhân danh Allah, ôi Allah! Tha thứ cho tội lỗi của tôi và loại bỏ linh hồn xấu xa của tôi .
Một trích dẫn khác tiết lộ rằng Muhammad không coi những tiết lộ hay cuộc gặp gỡ với tinh thần của ḿnh là một trải nghiệm tích cực. Anh ta cảm thấy rằng ḿnh đang bị ma quỷ hành hạ, và thậm chí anh ta c̣n có ư định tự tử. Nếu đó là thiên thần Gabriel của Chúa, th́ tại sao trải nghiệm của Muhammad lại khó khăn hơn nhiều so với trải nghiệm của Mary, người đă gặp một thiên thần cùng tên chẳng hạn? Những kinh nghiệm này là hoàn toàn khác nhau.
Lúc đầu, Muhammad rất khó chịu về cuộc gặp gỡ siêu nhiên của ḿnh với linh hồn. Anh “chịu nhiều đau đớn, mặt tái mét” (2). Anh ta tự hỏi liệu ḿnh có bị quỷ ám không, và thậm chí c̣n định tự tử:
Tôi sẽ lên đỉnh núi và gieo ḿnh xuống để chết đi và được b́nh an. V́ vậy, tôi đă đi trước nhưng khi tôi đang ở lưng chừng núi, tôi nghe thấy một giọng nói từ thiên đàng nói: “Hỡi Muhammad. Anh là sứ đồ của Chúa c̣n tôi là Gabriel.” Tôi ngẩng đầu lên trời để xem (người đang nói) và ḱa, đó là Gabriel trong h́nh dạng một người đàn ông – một người đàn ông có đôi chân dang rộng đến tận chân trời. Và ông ấy nói, “Ôi Muhammad. Anh là sứ đồ của Chúa c̣n tôi là Gabriel.” (3)
Muhammad trở về Khadidzha trong t́nh trạng vô cùng đau khổ. Theo Aisha, “Sau đó, Sứ đồ của Allah đă trở lại với nó (sự mặc khải). Tim anh ấy đập nhanh, (và) các cơ giữa vai và cổ anh ấy run lên, cho đến khi anh ấy đến gặp Khadidza (vợ anh ấy) và nói: 'Hỡi Khadidza, tôi bị làm sao vậy? Tôi sợ rằng điều ǵ đó tồi tệ sẽ xảy ra với tôi.' Sau đó, anh kể cho Khadidza mọi chuyện đă xảy ra" (4), và nói với cô nỗi sợ hăi ban đầu của ḿnh: "Khốn nạn cho tôi, tôi hoặc là một nhà thơ hoặc bị quỷ ám." và có thể là tầm nh́n ma quỷ.
Khi các nguồn Hồi giáo nói nhiều về cuộc đời của Muhammad, chúng cũng đề cập đến thời thơ ấu của ông. Một trong những nguồn đáng kính nhất là tiểu sử của nhà tiên tri Muhammad, được viết bởi Ibn Hisham. Tiểu sử cũng đề cập đến những linh hồn xấu xa. Lần này, Halima, người cho bú sữa mẹ của Muhammad, nghi ngờ rằng cậu bé Muhammad bị ma ám. Những đề cập như vậy cho thấy Muhammad có thể chịu ảnh hưởng siêu nhiên như thế nào từ thời thơ ấu.
Điều này tiếp tục trong hai năm, và chúng tôi tạ ơn Chúa v́ sự thành công của chúng tôi. Sau đó, tôi cai sữa cho cậu bé; anh ấy đă lớn thành một cậu bé nhanh nhẹn, giống như những cậu bé lớn hơn. Mới hai tuổi, anh đă là một cậu bé mạnh mẽ... V́ vậy, chúng tôi đă đưa anh ta trở lại. Vài tháng sau, anh ấy và anh nuôi của anh ấy ở với đàn cừu của chúng tôi ở sân sau. Đột nhiên anh trai của anh ấy chạy đến và hét lên với chúng tôi: “Hai người đàn ông mặc đồ trắng đă bắt anh trai Quraysh của tôi, bắt anh ấy nằm xuống và mổ bụng anh ấy ra! Họ đang t́m kiếm thứ ǵ đó ở đó!” Tôi và chồng bắt đầu chạy. Chúng tôi thấy cậu bé đứng nhợt nhạt. Chúng tôi ôm nó vào ḷng và hỏi: "Con bị sao vậy?" Anh ta trả lời: “Có hai người đàn ông mặc áo trắng đến đặt tôi nằm xuống và mổ bụng tôi ra. Họ đang t́m kiếm thứ ǵ đó ở đó, nhưng tôi không biết là thứ ǵ." Chúng tôi đưa anh ta trở lại bên trong. Chồng tôi nói với tôi: “Halima, anh sợ rằng thằng bé bị quỷ ám. Hăy đưa anh ấy về với gia đ́nh trước khi dịch bệnh bùng phát”. Chúng tôi đưa cháu về với mẹ cháu và bà hỏi: “Điều ǵ đă đưa cháu trở lại vậy, y tá? Rốt cuộc, bạn muốn cậu bé ở lại với bạn." Tôi trả lời: "Chúa đă cho phép con trai nuôi của tôi lớn lên và tôi đă làm tṛn bổn phận của ḿnh. Bây giờ tôi sợ rằng một điều bất hạnh nào đó có thể ập đến với anh ấy, và tôi sẽ trả lại anh ấy cho bạn, như bạn mong muốn. (7)
Gabriel đă xuất hiện với Muhammad như thế nào ? Khi Muhammad tiếp xúc với thiên thần Gabriel, truyền thống Hồi giáo kể về những cuộc gặp gỡ này. Họ kể về những hoạt động đặc biệt của Gabriel và Muhammad thường thấy họ đau khổ như thế nào. Những tham chiếu đặc biệt như vậy khiến chúng tôi đặt câu hỏi liệu Muhammad có thực sự được liên kết với thiên thần của Chúa hay không. Mọi người có thể tự suy nghĩ về nó.
- Gabriel thường đọc kinh Koran mỗi năm một lần; điều này diễn ra hai lần trong năm Muhammad qua đời (Hồi giáo, Quyển 31, số 6005). - Đầu Gabriel phủ đầy bụi sau một trận đánh nhau ( Bukhari, tập 4, cuốn, 56, số 2813).
- Gabriel đến gặp sứ giả của Chúa, đầu đội khăn xếp bằng lụa và cưỡi con la ( Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta [ Sirat Rasul Allah], trang 313)
- Liên quan đến chuyến đi lên thiên đàng của Muhammad, Gabriel đă đẩy gót chân ông ta ba lần (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta [ Sirat Rasul Allah], trang 130) Người Hồi giáo tin rằng một sinh vật có cánh, trung gian của con la và con lừa, đă đưa Muhammad đến nhà thờ Hồi giáo ở Jerusalem trong cùng một chuyến đi (Al-Aqsa). Tuy nhiên, việc đề cập đến nhà thờ Hồi giáo ở Jerusalem này không thể đúng, bởi v́ nhà thờ Hồi giáo được đề cập không được xây dựng cho đến giữa những năm 710 và 720, khoảng 80 năm sau khi Muhammad qua đời. Đây là lư do tại sao Muhammad phải đi đâu đó trong chuyến đi đặc biệt này, hoặc chuyến đi siêu nhiên của ông không bao giờ diễn ra trong thực tế.
• Khi Muhammad lần đầu tiên gặp một sinh vật đóng giả là thiên thần Gabriel, truyền thống cho chúng ta biết một thiên thần đă bóp cổ anh ta như thế nào và buộc anh ta phải đọc hoặc đọc thuộc ḷng một số cụm từ xuất hiện trong Qur'an hiện tại. Đối với Muhammad, trải nghiệm này thật đau khổ v́ anh ấy sợ rằng ḿnh sẽ chết. Loại hành động cưỡng chế này thường phổ biến đối với những người thường xuyên tiếp xúc với thế giới linh hồn. Trải nghiệm của họ tiếp tục càng lâu, th́ càng có nhiều sự ép buộc xảy ra trong họ. Điều này rất phổ biến trong các trải nghiệm với UFO khiến nhiều người cảm thấy lo lắng.
Sứ giả của Chúa đă tự ḿnh nói như sau: Gabriel đến với tôi khi tôi đang ngủ. Anh ta mang theo một tấm chăn lụa có viết trên đó. Anh ấy nói: “Đọc!” Tôi hỏi, “Cái ǵ?” Rồi Gabriel đắp chăn lên người tôi cho đến khi tôi tưởng ḿnh sắp chết. Sau đó, anh ấy thả tôi ra và nói một lần nữa, “Đọc đi!” Tôi hỏi, “Cái ǵ?” Rồi Gabriel đắp chăn lên người tôi cho đến khi tôi tưởng ḿnh sắp chết. Sau đó, anh ấy thả tôi ra và nói một lần nữa, “Đọc đi!” Tôi hỏi, “Cái ǵ?” Rồi Gabriel đắp chăn lên người tôi cho đến khi tôi tưởng ḿnh sắp chết. Sau đó, anh ấy thả tôi ra và nói một lần nữa, “Đọc đi!” Tôi hỏi: “Tôi nên đọc ǵ?”
Tôi chỉ nói vậy để
anh ấy không lặp lại điều mà anh ấy đă làm trước đây. Sau
đó, Gabriel nói [Kor 96: 1-5]: Niệm! (hoặc đọc !) Nhân danh Chúa của bạn, Đấng đă tạo ra - tạo ra con người từ cục máu đông. Niệm! Chúa của bạn là Đấng nhân từ nhất, Ai đă dạy bằng ng̣i bút, đă dạy con người những ǵ anh ta không biết.
Tôi đọc cái này và anh ấy thả tôi ra và rời đi. Tôi tỉnh dậy khỏi giấc mơ; nó giống như những từ đă được viết trong trái tim tôi! (số 8)
Another quote describes how Muhammad was so afraid of angel Gabriel’s coming that he wanted others to cover him with a blanket. Since there are many such mentions of Gabriel, one must ask whether it could really be an angel from God. Muhammad himself explained:
The Divine Inspiration was absent for a short time, but suddenly as I was walking I heard a voice from heaven, and when I looked up towards heaven, to my surprise I saw the same angel who had appeared to me in the cave of Hira, and he was sitting on a chair between heaven and earth. I was so afraid of his appearance that I fell on the ground, and I came to my family and said (to them): “Cover me! (with blanket) Cover me! ” (9)
How did Muhammad receive his revelations? In Islamic sources there are several mentions on how Muhammad received his revelations. The biography by Ibn Hisham describes how Muhammad was wrapped in a cloth and a pillow was placed under his head when a revelation came. It took some time for Muhammad to recuperate from this state. Furthermore, drops of perspiration were running on his forehead even though it was cold. One can note that the experience was not physically very pleasant:
Through God, God's messenger did not have time to leave his place when he was taken over by the one from God who used to take over him. He was wrapped in a garment and a leather pillow was put under his head. When I saw this, I did not, through God, fear or worry, for I knew I was innocent, and I knew that God would not do wrong with me, but through Him, in whose hand Aisha's spirit is, my parents almost died before God's Messenger recovered, for they feared that God would give a revelation confirming what the people were saying. Then God's Messenger recovered. Beads of sweat spilled from his forehead, even though it was a cold day. He wiped the sweat from his forehead and said, "Rejoice, Aisha, for God has revealed your innocence!" "Glory to God!" I replied. Then he went out, talked to the people, and read the passage from the Qur'an that had been announced about me. (10)
Other sources describe the revelations given to Muhammad in more detail. One of them describes how “a divine revelation came to him (...) the prophet’s face was red and he breathed heavily for a while and then he felt better” (Bukhari, vol. 6, book 66, no. 4985.0). Below is some more information about this. What is important about these examples, as those examples above, is that Muhammad felt anxious. He was restless and confused and his face distorted. He nodded his head and his followers did the same. Such examples – of which there are many – suggest that the revelations have been difficult to Muhammad.
Aisha once asked Muhammad what kind of an experience receiving a revelation is, and he replied, “Sometimes it is like a bell ringing, this form of inspiration is the most difficult of all, and then this state passes after I understand what has been revealed. Sometimes an angel comes in the form of a man and talks to me, and I understand whatever he says.” (11) Another time he explained: “The revelation dawns on me in two ways – Gabriel brings it and conveys it to me as a man conveys information to another, and it makes me uneasy. And it dawns on me like the sound of a bell, until it penetrates into my heart, and this does not make me restless.” (12) Aisha noted: "When the revelation descended on the Messenger of Allah (may peace be upon him), even on cold days his forehead would sweat." (13) Similarly, when inspiration came to him “he felt a burden weighing on him because of it, and his face changed color” and “he lowered his head, and so his companions lowered their heads, and when (this condition) was over, he raised head up.” (14)
Al Hadis, vol 4. pg 360 Obadab-b-Swamet narrated that when the revelation came to the Prophet, he became extremely confused and his face changed. When he announced the revelation, he nodded his head and his followers did the same.
Why did Muhammad begin to receive revelations? Many Muslims sincerely believe that God chose Muhammad and this is why he began to receive revelations. They think he was a prophet specially authorized by God, and there need be no other explanation. They do not consider it possible that Muhammad could have received his revelations from anything other than Gabriel, the angel of God. However, in the life of Muhammad and in the lives of many mediums, there is one common characteristic: passive contemplation, or meditation. They have practiced some form of passive meditation regularly until an angel or spirit has appeared to them. For Muhammad, it was an angel posing as Gabriel, but for other persons a creature with some other name may have appeared. So, eg. in most religions in Japan, the same feature often manifests itself: they started when, after a long period of meditation, some spirit being appeared to a person. Man has begun to listen to the speech of this spirit being or angel, and so a new religious movement has emerged. Mormons, a Christian sect, also originated when an angel named Moroni appeared to Joseph Smith.
The next quotes refer to this subject. The first of them
(from a book defending the Islamic faith) notes that
Muhammad was in a deep state of meditation when the angel
came to him. The second quote is about how Kenneth R. Wade
noticed that almost every medium, whom he met, had first
been contacted by the spirit world or a spirit guide while
practicing some form of Oriental meditation. These quotes
are clearly congruent. Muhammad’s experiences are not very
different from the experiences of mediums. At this point, Muhammad was already almost 40 years old. All around him he saw conflict and lawlessness, desire for pleasure, cruelty and moral decay, and it horrified him more and more. He began to meditate regularly in the Hira mountain’s cave a few kilometers from Mecca. Usually he went there alone, but sometimes Khadija and also Zaid came with him. In the cave, he sat motionless all night in a deep state of meditation. …After experiencing his first revelation, according to biographies and commentaries, Muhammad suffered great anxiety. However, he still frequented Hira's cave, and in a deep state of meditation and melancholy he experienced another revelation. (15)
"Of the channels and mediums I've researched, almost everyone first got in touch with their spirit guide while practicing some form of Eastern meditation. Shamans also usually use some sort of spell or mantra to enter a trance where they can connect with the spirit world." (16)
THE LIFE OF MUHAMMAD. When it comes to the life of the Prophet Muhammad, it would be reasonable to assume that the fruit of his life would have been above all others, since he is considered the seal of the prophets and even greater and holier than Jesus. This should be a foregone conclusion if his mission has been more important than anyone else on earth. However, here we are faced with a contradiction. Muhammad's life cannot be said to have been exemplary. It is manifested in the following things:
Anh ta đă giết nhiều đối thủ của ḿnh và những người chế nhạo anh ta. Điều đó trái với lời Chúa Giêsu, v́ Chúa Giêsu đă dạy phải yêu cả kẻ thù. Chúa Giêsu cũng dạy rằng nếu chúng ta chỉ yêu thương những người yêu thương chúng ta, th́ không có ǵ kỳ diệu về điều đó. Muhammad đă làm điều ngược lại. (Ma-thi-ơ 5:44-48 ): Song ta phán cùng các ngươi, hăy yêu kẻ thù nghịch ḿnh, chúc phước cho kẻ rủa sả ḿnh, làm ơn cho kẻ ghét ḿnh, và cầu nguyện cho kẻ vu khống và bắt bớ ḿnh; Để các ngươi được làm con cái Cha các ngươi ở trên trời: v́ Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công b́nh cùng kẻ độc ác. V́ nếu bạn yêu những người yêu bạn, th́ bạn được phần thưởng ǵ? thậm chí không phải publicans giống nhau? Và nếu bạn chỉ chào anh em ḿnh, th́ bạn có ǵ hơn những người khác? thậm chí không công khai như vậy? Vậy anh em hăy nên hoàn thiện, như Cha anh em ở trên trời là Đấng hoàn thiện.”
Sứ giả của Chúa cũng ra lệnh giết Abdallah ibn Khatali, người cũng từng là một người Hồi giáo. Sứ giả của Chúa đă cử anh ta đi thu thuế khất thực bằng một Ansar ... Ibn Khatal có hai cô gái nô lệ, Fartana và một người khác. Họ thường hát những bài hát chế giễu về Sứ giả của Chúa. Sứ giả của Chúa cũng ra lệnh giết họ. Tương tự như vậy, anh ta ra lệnh giết al-Huwairith ibn Nuqaidh, kẻ đă quấy rối anh ta ở Makkah... Sứ giả của Chúa cũng ra lệnh giết Miquas ibn Subaba, v́ anh ta đă giết một Ansar để trả thù cho người anh trai vô t́nh chết của ḿnh và v́ anh ta đă trở về với tư cách là một người theo thuyết đa thần đối với bộ lạc Quraysh. Anh ta cũng ra lệnh giết Sara, một nữ maula thuộc gia tộc của Abdalmuttalib, và Ikrima ibn Abi Jahl. Sara là một trong những người đă trêu chọc Sứ giả của Chúa ở Mecca. (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta , trang 390)
Ibn Habanm Sahih tập 14 tr. 529 Muhammad nói: Tôi thề với người nắm giữ linh hồn tôi rằng tôi không đến với bạn ngoại trừ việc tàn sát.
Ikrima thuật lại: Ali đă đốt một số, và tin tức về điều này đến tai Ibn Abbas, người nói: Nếu tôi ở nơi này, tôi sẽ không đốt chúng, như Nhà tiên tri đă nói: "Đừng trừng phạt bất kỳ ai bằng h́nh phạt của Allah" , chắc chắn tôi sẽ giết họ, v́ Nhà tiên tri đă nói: Nếu ai thay đổi tôn giáo của ḿnh sang đạo Hồi, hăy giết hắn" (Sahit Bukhari 9:84:57)
Tôi đă được gửi cho tôi những lượt cụm từ ngắn nhất với ư nghĩa rộng nhất và tôi đă chiến thắng nhờ nỗi kinh hoàng, và trong khi tôi ngủ, ch́a khóa của kho báu trên thế giới đă được mang đến cho tôi và đặt vào tay tôi. (Bukhari 4:52:220).
Musnad. tập 2 p. 50 Vị Tiên Tri nói: Tôi đă được gửi đến Ngày Phán Xét với một thanh kiếm, và kế sinh nhai của tôi nằm dưới bóng ngọn giáo của tôi, sự sỉ nhục và khuất phục là phần của những kẻ không vâng lời tôi.
Anh ta khuyến khích những người theo dơi ḿnh nói dối để họ có thể giết đối thủ của ḿnh. Tuy nhiên, sách Khải Huyền cho chúng ta biết rằng những kẻ nói dối và giết người sẽ không vào được vương quốc của Đức Chúa Trời: Phước cho những ai làm theo các điều răn của Ngài, để họ có quyền đối với cây sự sống, và có thể vào qua các cổng vào thành phố. V́ bên ngoài có chó, phù thủy, gian dâm, giết người , thờ thần tượng, và bất cứ ai yêu thương và dối trá . (Kh 22:14,15).
Cuối cùng, anh ta quay trở lại Medina và quấy rối những phụ nữ Hồi giáo ở đó bằng những bài thơ t́nh của ḿnh. Sứ giả của Chúa hỏi: "Ai sẽ chăm sóc Ibn al-Ashraf cho tôi?" Muhammad ibn Maslama trả lời: "Tôi sẽ làm được, Sứ giả của Chúa, tôi sẽ giết hắn." "Hăy làm như vậy nếu bạn có thể," Sứ giả của Chúa nói. Muhammad ibn Maslama went away. For three days he neither ate nor drank anything but what he needed. When the emissary of God heard about this, he asked Muhammad ibn Maslama: "Why have you given up eating and drinking?" Muhammad ibn Maslama replied: "Messenger of God, I Promised something to you and I do not know whether I can do it!" The Messenger of God replied: "At least you must try!" Muhammad ibn Maslama further said: "Messenger of God, we must at least lie!" "Say what you want," replied God's messenger, "you are given the permission to do so!" Then Muhammad ibn Maslama agreed to kill Ka'bi with a few men. These were Abu Na'ila Silkan ibn Salama, Abbad ibn Bishr, al-Harith ibn Aus and Abu Abs ibn Jabr. (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta, p. 250)
He cursed people and prayed for God to turn against them. This goes against what Paul taught and how he lived, for example. He wrote: … being reviled, we bless…(1 Cor 4:12) and: Bless them which persecute you: bless, and curse not.… Be not overcome of evil, but overcome evil with good (Rom 12:14,21). Peter also taught the same as Paul: Not rendering evil for evil, or railing for railing: but contrariwise blessing; knowing that you are thereunto called, that you should inherit a blessing. For he that will love life, and see good days, let him refrain his tongue from evil, and his lips that they speak no guile: Let him eschew evil, and do good; let him seek peace, and ensue it (1 Peter 3:9-11).
The Messenger of God stayed in Tabuk for twenty days and then returned to Medina. Along the way, there was a place in the Mushaqqaq riverbed where water seeped from a rock for the needs of a couple of horsemen. Before the Muslims came there, the Messenger of God said: "If anyone reaches that riverbed before us, he must not drink a drop until we have come." A group of pretenders got there before him. They drank all the water, and when the Messenger of God came there, there was no more water in the rock. The Messenger of God said: "Did I not forbid them to drink from it until I came!" He cursed them and prayed to God against them. (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta, p. 425)
He pillaged caravans and sold people. He used the money he got to buy horses and weapons. Paul wrote: Let him that stole steal no more: but rather let him labor, working with his hands the thing which is good, that he may have to give to him that needs (Eph 4:28). The Bible also teaches that thieves will not inherit the kingdom of God: Know you not that the unrighteous shall not inherit the kingdom of God? Be not deceived: neither fornicators, nor idolaters, nor adulterers, nor effeminate, nor abusers of themselves with mankind, Nor thieves, nor covetous, nor drunkards, nor revilers, nor extortionists, shall inherit the kingdom of God (1 Cor 6:9.10).
After this, the Messenger of God heard that Abu Sufya ibn Harb was coming from Syria with a large caravan of Quraysh. The caravan had a lot of Quraysh property and their merchandise with it and could be accompanied by three or forty Quraysh. The Messenger of God called the Muslims to him and said: “The caravan of Quraish is prosperous. Let's go against it; perhaps God will give it to us as a prey.” The Muslims responded to his call, some eagerly, others reluctantly, for they did not believe that the Messenger of God would go to war. …The Messenger of God shared the loot from the Quraysh- tribe, and their women and children with the Muslims. On that day he declared the shares of the cavalrymen and set aside a fifth of the booty… Then the Messenger of God, led by Sa'd ibn Zaid, sent the prisoners of Quraiza to Najd to be sold. Sa'd bought horses and weapons with the money he received. (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta, p. 209, 324)
He bribed people to convert to Muslims. 9:60 of the Koran refers to this: In fact the sadaqat (Zakah) collection is for the poor, the helpless, those employed to administer the funds, those whose hearts need to be won over to the truth…
The emissary of God gave a share of the loot to people whose hearts needed to be bent to Islam. He made them and through them their peoples favourable. He gave up to a hundred camels to some people of Mecca, such as Abu Sufyan, and to others he gave less. (Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta, p. 413)
He married 9-year-old Aisha. Muhammad himself was about 52 years old at the time. In general, such a relationship is considered pedophilia in Western countries.
Ursa said: The Prophet asked Abu Bakr for Aisha's hand to marry her. Abu Bakr said: "But I am your brother." The Prophet said, “You are my brother in the religion of Allah and in His Book, but Aisha is legal to me for marriage.” (Bukhari Part 7, Book 62, No. 18.)
Aisha said the Prophet married her when she was six years old, and when she was nine years old, the Prophet carried out his marriage and she [Aisha] stayed with him for nine years [until the death of Muhammad]. (Bukhari Part 7, Book 62, No. 64.) [Aisha was thus eighteen years old when Muhammad died. He lived to be sixty-five years old.]
The Hadith also tells how Muhammad taught women to breastfeed adult men. Sahih Muslim talks about a couple of such cases. The same things can be found elsewhere (Salim Muslim 8: 3427, 3428 / Imam Malik's Muwattai, Book 30, No. 30.1.8; Book 30, No. 30.2.12; Book 30, No. 30.2.13; Book 30, No. 30.2. 14):
Aisha narrated that Sahla bint Suhail came to the Apostle of Allah and said, “Messenger of Allah, I see in the face of Abu Hudhaifa [signs of disgust] when Salim [ally] arrives at our house,” to which the Apostle of Allah replied, “Breastfeed him.” She said, "How can I breastfeed him when she is an adult man?" The Apostle of Allah smiled and said, “I know that he is a young man.” (Sahih Muslim 8: 3424)
Aisha said that Salim, Abu Hudhaifan’s free slave, lived with him and his family in their house. She [Suhail's daughter] came to the Apostle of Allah and said, "Salim has attained the age of a man as men reach, and he understands what they understand, and he enters the house freely." However, I find that something is biting the heart of Abu Hudhaifa, which is why the Apostle of Allah said to him, “Breastfeed him and you will not be illegal to him, and what Abu Hudhaifa feels in his heart will disappear.” She went away and said, “I breastfed him and what was in the heart of Abu Hadhaifa was gone.” (Sahih Muslim 8: 3425).
The next interview tells us more about the life of Muhammad:
Hadith advises women to breastfeed men. What do Muslim scholars say about this? - This is a good example of what I just said. When I publicized the Islamic notion that women must "breastfeed" strange men in order to be with them, which contradicts their other scriptures, the clergy attacked me. Why? Because they don't have an answer. It is much easier for them to turn the matter around and slander me, instead of looking at their own texts.
Why should women do this? - Because Muhammad said so. Who created such a practice? Mohammed. Why? Who knows. The texts say that he laughed after telling the women to breastfeed the men. Perhaps he was joking, trying to find out how far people considered him a prophet. Upon hearing it, the writers of the Hadith wrote it down, preserving it for later generations. What purpose does this serve? It can be asked about many things that Muhammad said. What is the purpose of drinking camel urine? What is the meaning of banning music? What is the reason for cursing dogs? What is the purpose of the commandment that people should only eat with their right hand and never with their left? What is the purpose of the command to lick all the fingers after eating? Simply put: the totalitarian way of Sharia law seeks to brainwash Muslims and turn them into automatons that never question their religion. That is, in the words of the Qur'an: "Do not ask questions that may turn out to be harmful."
According to the original Islamic documents, what kind of person was Muhammad? - This is a very embarrassing topic for me to talk about. I do it only out of love for Muslims - even though I know it's painful for them to hear. But healing begins with pain and suffering. In short, according to Islamic scriptures, Muhammad was a pervert. He used to suck the tongues of young boys and girls. He dressed in women's clothes and had "visions" in that state. He had at least 66 "wives". Allah apparently gave him "special visions" allowing him to have sex with his daughter-in-law Zainab and allowing him more wives than for other Muslims. He kept talking about sex and was possessed by it - his first question to the "talking donkey" was whether it liked sex. Muhammad had sex with a dead woman. I stress again that I myself did not invent these notions, but they appear in Islam's own books. Many people who do not know Arabic do not know about these things because they have never been translated. According to the Koran (33:37), Allah gave Muhammad the right to marry his daughter-in-law, whom he lusted after. A few verses later (33:50) Allah gave Muhammad permission to make love with any woman who "offered" herself to him. This privilege was only allowed to Muhammad. These "visions" that gave him these sexual desires were often repeated. (17)
He received revelations that guaranteed the fulfillment of his desires. Chapter 33 of the Koran deals with a couple of such cases. In one of them, Allah gave him permission to marry his adopted son's wife, Zainab. He had met his daughter-in-law almost naked and it aroused his desire. Even in the Arab culture of that time, such an act, marrying a daughter-in-law, was generally considered wrong. Một đoạn khác trong cùng chương kể về việc Allah đă cho phép Muhammad lấy nhiều vợ hơn những người đàn ông Hồi giáo khác, những người chỉ được phép có bốn vợ. Kết quả là Muhammad có nhiều vợ hơn những người đàn ông Hồi giáo khác. Theo truyền thống, người vợ trẻ Aisha của Muhammad đă từng nói với giọng điệu mỉa mai cay đắng: "Chúa đang vội vàng thực hiện mong muốn của bạn!" Tuyên bố được coi là có liên quan đến thời điểm Muhammad được mặc khải và cho phép lấy thêm vợ. Aisha cảm thấy rằng Muhammad đă nhận được những tiết lộ phù hợp để biện minh cho hành động của ḿnh.
Hỡi Tiên tri, hăy nhớ khi bạn nói với một (Zaid, con nuôi của Tiên tri), người mà Allah cũng như bạn đă ưu ái : "Hăy giữ vợ của bạn trong giá thú và sợ Allah." Bạn đă t́m cách che giấu trong trái tim của bạn những ǵ Allah dự định tiết lộ; bạn sợ mọi người trong khi sợ Allah sẽ phù hợp hơn. V́ vậy, khi Zaid ly dị vợ, Chúng tôi đă gả cô ấy cho bạn, để các tín đồ không c̣n trở ngại ǵ trong việc cưới vợ cho con nuôi của họ nếu họ ly hôn . Và mệnh lệnh của Allah phải được thực hiện. Không thể đổ lỗi cho Nhà tiên tri v́ đă làm những ǵ được Allah trừng phạt cho anh ta. Đó là con đường của Allah với những người đi trước; và các sắc lệnh của Allah đă được định trước. Những người được giao nhiệm vụ truyền đạt thông điệp của Allah phải kính sợ Ngài, họ không được sợ ǵ ngoài Allah; v́ Allah đủ để giải quyết tài khoản của họ. Muhammad không phải là cha của bất kỳ người đàn ông nào của bạn (ông ấy sẽ không để lại bất kỳ người thừa kế nam nào) . Ông là Sứ giả của Allah và Con dấu của các Tiên tri. Allah có kiến thức về tất cả mọi thứ. (33:37-40)
Hỡi nhà tiên tri! Chúng tôi đă hợp pháp hóa những người vợ mà bạn đă trao của hồi môn cho bạn; và những phụ nữ mà tay phải của bạn sở hữu (từ các tù nhân chiến tranh) mà Allah đă giao cho bạn; và con gái của các chú và d́ bên nội của bạn, và con gái của các chú và d́ bên ngoại của bạn, những người đă di cư cùng với bạn; và người phụ nữ tin tưởng đă trao thân cho Nhà tiên tri nếu Nhà tiên tri muốn kết hôn với cô ấy - sự cho phép này chỉ dành cho bạn chứ không dành cho các tín đồ khác ; Chúng tôi biết những hạn chế mà chúng tôi đă áp đặt đối với các tín đồ khác liên quan đến vợ của họ và những người mà tay phải của họ sở hữu . Chúng tôi đă cấp cho bạn đặc quyền này như một ngoại lệ để bạn không thể bị đổ lỗi. Allah Hằng Tha thứ, Rất mực Khoan dung. (33:50)
Anh tự khen ḿnh và tự hào. Phao-lô đă viết (Phi-líp 2:3): Đừng để điều ǵ xảy ra v́ tranh chấp hoặc hư vinh; nhưng mỗi người hăy khiêm tốn coi trọng người khác hơn ḿnh. Kinh thánh cũng nói (Gia-cơ 4:6) rằng "Đức Chúa Trời chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường".
Al Hadis, tập 4. trang 323 do Abbas thuật lại. “Thánh tiên tri bước lên bục giảng và hỏi thính giả: Tôi là ai? Họ trả lời: Bạn là Sứ giả của Allah. Muhammad trả lời: Tôi là Muhammad, con trai của Abdullah, con trai của Abdullah Muttalib. Allah đă tạo ra tác phẩm của ḿnh và làm cho tôi trở thành người giỏi nhất trong số họ. Anh ấy chia họ thành hai nhóm và xếp tôi vào nhóm giỏi nhất trong hai nhóm. Sau đó, anh ấy chia họ thành các bộ tộc và chọn bộ lạc của tôi là tốt nhất. Sau đó, anh ấy chia chúng thành các gia đ́nh và đặt tôi vào gia đ́nh tốt nhất. Là một thành viên trong gia đ́nh, tôi là người giỏi nhất trong họ và gia đ́nh tôi là gia đ́nh tuyệt vời nhất.
Hồi giáo Sahih. Sách 004, số 1062,1063,1066 và 1067. Theo báo cáo của Abu Huraira: Sứ giả của Allah đă nói: Tôi đă được ban cho ưu thế hơn các nhà tiên tri khác trong sáu điều đáng kính (sự tôn trọng): Tôi đă được ban cho những lời nói, mặc dù chúng ngắn gọn, dễ hiểu và linh hoạt; Tôi đă được giúp đỡ khỏi nỗi kinh hoàng trong trái tim của kẻ thù, chiến lợi phẩm đă được hợp pháp hóa đối với tôi, trái đất đă được làm sạch và là nơi thờ cúng của tôi, tôi đă được gửi đến tất cả mọi người, và xiềng xích của các nhà tiên tri đă bị khóa trong tôi.
TRÁI CÂY CỦA CUỘC ĐỜI MUHAMMAD. Người Hồi giáo tin rằng Muhammad là một nhà tiên tri được Chúa gửi đến, quan trọng hơn, chẳng hạn như Chúa Giê-su hoặc bất kỳ người nào khác đă sống trên trái đất. Họ tin vào vị trí quan trọng của anh ấy, mặc dù nhiều sự thật chỉ ra rằng cuộc sống của anh ấy ở mức thấp về mặt đạo đức. Người ta sẽ không mong đợi một điều như vậy từ nhà tiên tri quan trọng nhất. C̣n sự dạy dỗ của Kinh Thánh về những tiên tri đúng và sai th́ sao? Theo lời của Chúa Giêsu, có một tiêu chuẩn để người ta có thể đánh giá đời sống của con người và các ngôn sứ: đó là “Cứ xem hoa trái th́ biết họ”. Chúa Giê-su đang đề cập đến điều đó và Phao-lô cũng đang nói về điều gần như tương tự:
- (Mat 7:15-20) Hăy coi chừng tiên tri giả, là những kẻ đội lốt chiên đến với anh em, nhưng bên trong là muông sói cắn xé. 16 You shall know them by their fruits. Do men gather grapes of thorns, or figs of thistles? 17 Even so every good tree brings forth good fruit; but a corrupt tree brings forth evil fruit. 18 A good tree cannot bring forth evil fruit, neither can a corrupt tree bring forth good fruit. 19 Every tree that brings not forth good fruit is hewn down, and cast into the fire. 20 Why by their fruits you shall know them.
- (Gal 5:19-23) Now the works of the flesh are manifest, which are these; Adultery, fornication, uncleanness, lasciviousness, 20 Idolatry, witchcraft, hatred, variance, jealousies, wrath, strife, seditions, heresies, 21 Contentions, murders, drunkenness, revelings, and such like: of the which I tell you before, as I have also told you in time past, that they which do such things shall not inherit the kingdom of God. 22 But the fruit of the Spirit is love, joy, peace, long-suffering, gentleness, goodness, faith, 23 Meekness, temperance: against such there is no law.
- (1 John 4:1-3) Beloved, believe not every spirit, but try the spirits whether they are of God: because many false prophets are gone out into the world. 2 Hereby know you the Spirit of God: Every spirit that confesses that Jesus Christ is come in the flesh is of God: 3 Và mọi tinh thần không thú nhận rằng Chúa Giêsu Kitô đă đến trong xác thịt, không phải từ Thiên Chúa: và đây là tinh thần của antichrist, mà bạn đă nghe nói rằng nó sẽ đến; và thậm chí bây giờ nó đă có mặt trên thế giới.
Cuối cùng, chúng ta hăy xem nghiên cứu của một người Hồi giáo cực đoan về cuộc đời của Muhammad. Anh ta nói rằng cuộc sống của Muhammad thật thiếu thốn và Muhammad c̣n lâu mới hoàn hảo. Những điều như vậy không phù hợp với bức tranh rằng Muhammad đă được coi là nhà tiên tri quan trọng nhất trong tất cả. Ngoài ra, chúng ta sẽ so sánh câu trích dẫn này với cuộc đời của Phao-lô: một người từng làm sứ đồ cho người ngoại. Nếu chúng ta nghiên cứu hoa trái của cuộc đời Paul và so sánh nó với hoa trái của Muhammad, th́ phải nói rằng Paul đă đi trước Muhammad, đặc biệt là trong t́nh yêu:
Sau đó tôi bắt đầu nghiên cứu về sự không thể sai lầm của Muhammad. Có những cuốn tiểu sử như Al-Seera AI-Halabija, AI-Tabakaat AI-Kubra, và Seraat Ibn Hisham nói về điều này, và cả những bài b́nh luận từ đó bạn có thể đọc những lời b́nh luận về Sura 16:67, “Tương tự như vậy trong thành quả của cây chà là và nho, từ đó bạn lấy được chất say và thức ăn lành mạnh.Nhiều truyền thống đáng tin cậy nói rơ rằng Muhammad đă uống rượu và khuyên bạn bè của ông nên pha loăng rượu với nước nếu nó quá mạnh. Anh ta thường ăn thịt mà bộ tộc Quraish đă hiến tế cho các thần tượng trên đá của Kaaba. Ông chấp nhận những điều Chúa cấm và cấm những điều Chúa cho phép. Anh ta tán tỉnh vợ của những người bạn của ḿnh và sẽ không ngần ngại lấy họ làm vợ nếu ai đó làm anh ta hài ḷng. Vào ngày Kheibar (trận chiến đẫm máu gần Mecca), Safiya, con gái của Yehia Ibn Akhtab, được giới thiệu với Abdallah Ibn Umar như một người vợ, nhưng Muhammad vẫn lấy cô làm vợ của chính ḿnh. Tương tự, Muhammad kết hôn với Zainab, con gái của Gahshi, là vợ của con trai nuôi của Muhammad tên là Zaid.
Tất cả những sự kiện này đă làm ô danh h́nh ảnh thánh thiện dành cho Muhammad và phá hủy địa vị thiêng liêng mà tôi đă gắn bó trong tâm trí ḿnh với Nhà tiên tri Muhammad. Thành thật mà nói, mỗi khám phá như vậy là rất đau đớn đối với tôi.
Mặc dù tôi đă học được nhiều điều về Muhammad, tôi vẫn hy vọng t́m thấy những đức tính tốt trong tôn giáo Hồi giáo mà tôi có thể bám vào để tiếp tục là một người Hồi giáo. Thật khó để tôi từ bỏ tôn giáo thời thơ ấu của ḿnh. Những cảm giác sợ hăi, hoang mang và bối rối kỳ lạ tràn ngập tâm trí tôi khi tôi đùa giỡn với ư tưởng từ bỏ đạo Hồi. (18)
Tài liệu tham khảo về cuộc đời của Sứ đồ Phao-lô
- (2 Cr 12,14-15) Ḱa Thầy chuẩn bị đến với anh em lần thứ ba; và tôi sẽ không trở thành gánh nặng cho bạn: v́ tôi không t́m kiếm bạn mà là bạn: v́ con cái không phải lo cho cha mẹ, mà là cha mẹ cho con cái. 15 Và tôi rất sẵn ḷng chi tiêu và được chi tiêu cho bạn; mặc dù tôi càng yêu bạn nhiều , tôi càng ít được yêu.
- (2 Cô-rinh-tô 2:3-4) Vả, tôi viết điều nầy cho anh em, kẻo khi tôi đến, lại làm buồn ḷng những người đáng lẽ tôi nên vui mừng; tin tưởng vào tất cả các bạn, rằng niềm vui của tôi là niềm vui của tất cả các bạn. 4 V́ ḷng tôi quá đau khổ và thống khổ, tôi đă rơi nước mắt viết thư cho anh em; không phải để bạn đau buồn , nhưng để bạn có thể biết t́nh yêu mà tôi dành cho bạn nhiều hơn .
- (Rm 9:1-3) Tôi nói thật trong Đức Kitô, tôi không nói dối, lương tâm tôi cũng làm chứng cho tôi trong Đức Thánh Linh, 2 Rằng trong ḷng tôi luôn nặng trĩu và buồn phiền triền miên . 3 V́ tôi có thể ước ao chính ḿnh bị dứt bỏ khỏi Đấng Christ v́ anh em, bà con ruột thịt của tôi theo xác thịt
- (2 Tim 3: 10-11) Nhưng bạn đă biết đầy đủ giáo lư, cách sống, mục đích, đức tin, nhịn nhục, bác ái, kiên nhẫn của tôi , 11 Những sự bắt bớ, hoạn nạn đến với tôi tại An-ti-ốt, tại Y-cô-ni, tại Lít-trơ; Tôi đă chịu bao sự bắt bớ: nhưng Chúa đă giải cứu tôi khỏi mọi sự bắt bớ.
- (Phi-líp 3:17) Hỡi anh em, hăy cùng nhau theo tôi, và ghi dấu họ nào bước đi để lấy chúng tôi làm gương mẫu .
REFERENCES:
1. The interview of Father Zakarias 2. Ibn Sa’d, vol. l. 489 3. Ibn Ishaq, 106 4. Bukhari, vol. 6, book 65, no. 4953 5. Ibn Ishaq, 106 6. Robert Spencer: Totuus Muhammedista (The Truth About Muhammad), p. 56,57 7. Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta (Sirat Rasul Allah), p. 39 8. Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta (Sirat Rasul Allah), p. 70,71 9. Bukhari, vol. 4, book 59, no. 3238 10. Ibn Hisham: Profeetta Muhammadin elämäkerta (Sirat Rasul Allah), p. 343 11. Bukhari, vol. 1, book 1, no. 2 12. Ibn Sa’d, vol. l, 228 13. Imam Muslim, Sahih Muslim, Abdul Hamid Siddiqi, trans., Kitab Bhavan, revised edition 2000, book 30, no. 5764. 14. Muslim, book 30, nos. 5766 and 5767. 15. Ziauddin Sardar: Mihin uskovat muslimit? (What Do Muslims Believe?), p. 34,36 16. Kenneth R. Wade: "Uuden aikakauden salaisuudet: new age", p. 137 17. The interview of Father Zakarias 18. Ismaelin lapset, p. 93,94
|
Jesus is the way, the truth and the life
Grap to eternal life!
|
Other Google Translate machine translations:
Hàng triệu năm / khủng long / sự tiến
hóa của con người? |